Đông Bảo Bình châu mấy ngàn năm nay, phía bắc là hoàng đế thay ngôi đổi chủ, cực nam có Phù gia vững như bàn thạch.
Phù gia ở Lão Long Thành, giàu có tột bực, giàu cỡ nào ư? Cứ nói đến ba kiện pháp bảo chỉ kém tiên binh một bậc kia đã đủ hiểu, tất cả đều dùng tiền mua về, sau đó truyền qua từng đời, truyền đến tay gia chủ đương nhiệm Phù Khuê. Nghe nói Phù gia vừa đi một chuyến Trung Thổ Thần Châu trở về, lại mới tậu thêm một kiện bán tiên binh. Sự bất quá tam? Phù gia không có lệ này.
Phù gia có rất nhiều chuyện thú vị và người thú vị, chẳng hạn như gia tộc này chưa bao giờ biên soạn gia phả, tên của con cháu luôn tùy ý. Địa vị của nữ tử Phù gia cực cao, trong lịch sử, nữ hào kiệt đảm nhiệm chức thành chủ nhiều không đếm xuể. Đệ tử Phù gia có thể đọc sách, mua sách, sưu tầm sách, một tòa lại một tòa thư lâu tư gia chứa đựng những bản sách cổ phong phú nhất Bảo Bình châu, nhưng cho dù là chi thứ Phù gia rời khỏi Lão Long Thành, cũng chưa bao giờ tham gia khoa cử, không làm võ tướng hay văn thần cho bất cứ vị hoàng đế nào, chỉ lo nằm trên núi vàng núi bạc, ăn không ngồi rồi cũng chẳng sao, các đời gia chủ chưa bao giờ có thành kiến với chuyện này, đều bao nuôi hết.
Cho nên Phù gia giàu có, từng xuất hiện nhiều đệ tử kiệt xuất như kỳ thủ đệ nhất thiên hạ, thư họa song tuyệt, cầm kỹ nhập thần, còn có tử tôn Phù thị từng viết ra thực phổ kinh điển, từng xuất bản du ký sơn thủy lưu hành khắp một châu, từng mua vô số ngọn núi trên bản đồ rộng lớn phía bắc, nhưng đều để trống không xây dựng phủ đệ tiên gia, mặc cho hoang phế.
Kỳ nhân dị sĩ của Phù gia, thật sự quá nhiều.