Phù Nam Hoa dường như chẳng mảy may nhận ra lời uy hiếp, cười ha hả: "Trước lúc đó, tỷ đệ chúng ta vẫn phải thành tâm hợp tác, lên kế hoạch giết chết Trần Bình An, có phải không? Dù sao hiện tại ngươi cũng không thể đoán được suy nghĩ của phụ thân, không rõ lựa chọn này của ta rốt cuộc là tiến gần hơn đến ngôi vị gia chủ hay rời xa, hơn nữa, việc này phụ thân vừa thử thách ta, vừa thử thách ngươi, tỷ tỷ à, ngươi nhất định phải cẩn thận ứng phó đấy!"
Phù Xuân Hoa nheo mắt, thần sắc âm trầm.
Phù Nam Hoa đứng dậy, quay đầu nhìn về phía cửa lớn, trong lòng thầm nghĩ: "Tôn Gia Thụ, ngươi vì một kẻ Nguyên Anh cảnh, lại bán đứng Trần Bình An, kẻ suýt chút nữa giết chết ta, vụ mua bán này đáng giá sao? Hay là..."
Nghĩ tới đây, Phù Nam Hoa khẽ lắc đầu, không thể nào, Tôn Gia Thụ không phải kẻ điên.
Nhưng nếu vạn nhất thì sao?