Mã Trí trêu ghẹo: “Một kiếm tu Nguyên Anh cảnh Địa Tiên, trước khi xuất kiếm còn phải hỏi ý ngươi xem có nên chậm lại không sao?”
Trần Bình An gãi đầu: “Sao dám.”
Trần Bình An đột nhiên lo lắng hỏi: “Chẳng lẽ có kiếm tu muốn gây bất lợi cho đảo Quế Hoa?”
Mã Trí khoát tay, thần thái ung dung, cười giải thích: “Không phải, chỉ là có xích mích với khách nhân từ châu Đồng Diệp trên đảo, nên mới xuất hai kiếm để thị uy. Hai kiếm này rất có chừng mực, không hề làm tổn hại đến gốc rễ đảo Quế Hoa, điều này chẳng khác nào bày tỏ thiện ý với đảo. Nếu không, Địa Tiên giao đấu, trừ khi ở nơi hẻo lánh, còn không thì một chút sơ ý thôi cũng sẽ khiến khí cơ tràn ra ngoài, rất bình thường.”
Mã Trí nói đơn giản, nhưng suy nghĩ của lão nhân thì sâu xa hơn nhiều.