Môi Trần Bình An mấp máy, nhưng không thốt nên lời, bởi tất cả dũng khí và sức lực, hắn đã dồn hết vào câu nói vừa rồi.
Hắn đứng lặng hồi lâu, không muốn quay đầu, không muốn rời mắt.
Nàng càng đi càng xa, bóng hình dần tan vào màn đêm.
Trần Bình An quay lại, bước về chỗ ngồi cũ trên bậc thềm, bắt đầu lẩm bẩm những lời chưa kịp nói.
Ninh cô nương, dạo này nàng có khỏe không?