CHƯƠNG 1666: CHẾT MÀ GIỐNG NHƯ ĐÙA GIỠN Tiền lương Thành chủ Bạch Vân thành có cao không?
Lâm Bắc Thần thiếu chút nữa há miệng hỏi.
Sở Vân Tôn ho khan hai tiếng, trong cổ họng giống như có cục máu đông dính vào. Lục Quan Hải vội vàng vỗ nhẹ ngực cho hắn. Sở Vân Tôn dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Ngươi là một tên hoàn khố du côn không biết xấu hổ, ta biết ngươi nhất định rất muốn. Hắc hắc, chủ thánh địa võ đạo đế quốc, vị trí mê người đến cỡ nào. Bây giờ ngươi nhất định muốn đến chết, đúng không?”
Cmn!
Ngươi sắp chết rồi, còn nói nhiều như vậy sao?