CHƯƠNG 1681: SAO CỨ CẢM GIÁC TA ĐÃ TRỞ THÀNH CÔNG CỤ NGƯỜI VẬY CHỨ? Sông núi hỏi tên hỏi họ ta, Ngũ Nhạc tới nghênh đón.
Đây là một câu ca từ trong ca khúc Phong Hiệp Vũ mà Lâm Bắc Thần thích nhất ở kiếp trước.
Trong khoảnh khắc này, ca từ chiếu vào hiện thực.
Sông núi tứ phương cộng hưởng.
Trong ngoài Bạch Vân thành vang vọng thanh âm thần thánh như có như không. Giữa sông núi non sông lúc đó, ánh sáng lấm ta lấm tấm chỉ có mắt thường của Lâm Bắc Thần mới có thể nhìn thấy, giống như ánh sao trên bầu trời cao lơ lửng chiếu về phía thân thể của hắn.