CHƯƠNG 1830: CỰ TÍCH DỊ BIẾN Ngay lúc hắn chui vào dưới cát vàng, muốn ngủ một giấc ngon lành, không gian xung quanh đột nhiên vặn vẹo, sau đó cảm giác toàn thân được cát vàng bao trùm thoải mái dễ chịu biến mất, tia sáng trước mắt trở nên chói mắt, Hoàng Kim Cự Tích kinh ngạc đánh giá bốn phía.
Nó đang ở trong một nơi có kiến trúc sáng sủa kì quái.
Tựa như thần điện gì đó?
Sau đó trong con ngươi màu vàng sậm của hắn lập tức trợn to, bên trong phản chiếu một khuôn mặt quen thuộc.
Sao lại là hắn?