Ngọc Vô Khuyết gật đầu nói: "Tiến vào ngũ giai coi như tiến vào cánh cửa cấp Tông chủ. Từ ngũ đến cửu giai chính là Tông chủ cửu bộ. Vượt qua cửu bộ sẽ bước vào thập giai, chính là cấp Lãnh chúa. Toàn bộ Thanh Vũ giới chỉ có một vị cường giả cấp Lãnh chúa, chính là Khuyết chủ vương Triều Thiên Khuyết Vương Tư Siêu đại nhân"
Trong lòng Lâm Bắc Thần run lên, tiếp tục hỏi: "Thế trên cấp Lãnh chúa thì sao?"
"Trên cấp Lãnh chúa là Vực chủ. Cấp độ này cách chúng ta quá xa. Có lẽ khổ tu một đời cũng chưa chắc có thể đạt tới. Cho nên người nghĩ cũng đừng nghĩ, chỉ tăng thêm phiền não mà thôi, ngược lại vị huynh đệ Tiêu Bính Cam của ngươi, nồng độ huyết mạch cấp Phá Hạn kinh thế hãi tục. Nếu cơ duyên thỏa đáng, có lẽ một ngày nào đó có thể đạt đến trình độ này"
Ngọc Vô Khuyết vừa nói vừa thở dài. Ông chưa hề hy vọng xa vời về loại cảnh giới đó. Đối với các cường giả võ đạo Nhân tộc Thanh Vũ giới, đó là một cấp độ trong truyền thuyết, nằm ngoài tầm với, có muốn mơ cũng không dám mơ.
"Lão Ngọc, không phải ta nói ngươi, ngươi lúc nào cũng sợ hãi. Chúng ta là võ giả, vốn nghịch thiên mà đi.