"Chúng thuộc hạ bái kiến đại nhân "Đại nhân.."
Đám đặc vụ vốn bị trọng thương, kiếm ý khủng bố tràn ra từ cơ thể tàn tật của bọn họ, tra tấn, không cách nào động đậy nổi. Lúc này từng người một cũng không biết sức lực đến từ đâu, giãy giụa, vùng lên từ trong vũng máu, quỳ trên đất, cố sức hành lễ.
Xương sọ Trương Uy vỡ vụn, toàn bộ phần đầu cũng đã biến dạng, từ trong miệng mũi mắt đều có máu tươi chảy ra, đứt lìa một cánh tay, toàn thân như bị huyết trì nhuộm đỏ, thương thế nặng nhất.
Lúc này hắn vẫn giãy giụa ngồi dậy, hành lễ với Lâm Bắc Thần. Mặt mày Lâm Bắc Thần như phủ sương giá. Ánh mắt hắn quét qua, mơ hồ đoán được đã xảy ra chuyện gì.
Trước khi rời đi, Lâm Bắc Thần đã để một phân thân Tân tổ ở lại Đặc Pháp Cục khu Thái Kim, nhưng chỉ thị được hạ là giữ vững phạm nhân trong phòng giam, phòng trường hợp cướp ngục, không đề cập đến việc bảo vệ đám người Trương Uy. Thành viên tổ chức khó khăn lắm mới bồi dưỡng được, vậy mà suýt chút nữa bị người ta tàn sát không còn rồi, phân thân kia cũng không thấy xuất hiện viện trợ đâu...