Lý Anh không biết liệu có thể sống sót được bao lâu trong Thiên Ngục.
Nhưng hắn biết rằng, xem như có vĩnh lịch vạn kiếp cũng không thể cúi đầu.
Nếu như hắn sừng sững bất khuất bên trong Thiên Ngục này, hắn tin rằng những hài tử bên ngoài kia nghe được cũng sẽ nhận được sự khích lệ. Trên mặt Lý Anh dần hiện lên ý cười. Thế cục Đế quốc đã thối nát như thế rồi.
Hoang Cổ tộc lòng lang dạ thú, muốn thay mận đổi đào, tu hú chiếm tổ chim khách. Một khi để bọn chúng được thành công, đến lúc đó Nhân tộc chẳng phải là lại phải biến thành nô lệ cung cấp máu và lương thực, lâm vào thời đại u tối thảm liệt thê lương?
"Chúng ta đã bất lực trong việc xoay chuyển tình thế, giờ chỉ cần giữa vững những gì tiên hiền để lại, dù có thịt nát xương tan cũng không thể trở thành tội nhân của chủng tộc"