CHƯƠNG 1656: NHÌN KỸ RỒI HẴNG NÓI “Ngươi làm sao mà quen được nhân vật lợi hại như thế?”
Tròng mắt tên ăn mày mặt nhỏ chuyển động, tò mò hỏi: “Ta biết rõ lai lịch của ngươi, vì rượu mà có thể bán toàn bộ vốn liếng, còn thiếu nợ. Tại sao ngươi lại quen được nhân vật lợi hại như thế?
“Ngươi còn không biết xấu hổ mà nói ta?”
Tên ăn mày gầy gò có bộ ngực lớn khinh thường nói: “Rượu chẳng qua chỉ là sở thích cá nhân mà thôi, nhưng ngươi bán hải sản hết hạn sử dụng khiến một vị thần linh của Đại Hoang tộc ăn tiêu chảy những một tháng. Đây chính là lừa gạt vô lương.”
Tên ăn mày gương mặt nhỏ lập tức phản bác: “Cái gì mà hải sản hết hạn sử dụng? Đó là loại sản phẩm mới mà ta bồi dưỡng ra được. Ai biết được tên du côn tiểu sắc đó bị dị ứng chứ. Đây chỉ là hiểu lầm. Đúng rồi, ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề vừa nãy của ta.”