CHƯƠNG 1768: CHUYỆN CỦA NGƯƠI LÀ CHUYỆN CỦA TA Một lát sau, bữa sáng kết thúc.
“Mẹ, thúc thúc, con sẽ ngoan ngoãn ở nhà chờ hai người.” Vừa ra đến cửa, mặc dù trong mắt Tiểu An An tràn ngập hy vọng nhưng vẫn ngoan ngoãn chào hai người: “An An sẽ rất ngoan, có thể tự chăm sóc cho mình.”
Sự ngoan ngoãn của cô bé làm cho người khác đau lòng.
Lâm Bắc Thần ôm nàng vào lòng: “Tại sao con lại phải chờ ở trong nhà? An An không muốn đi cùng mẹ sao?”
“Muốn, An An muốn.”