Phốc.
Sắc mặt Hàn Lạc Tuyết đỏ bừng, có máu tươi từ mắt, mũi, miệng và lỗ tai chảy ra. Thân hình lung lay, pháp trượng rơi xuống, cả người ngửa mặt lên trời ngã xuống.
Lý Nhất Điềm giật mình, vô thức lách mình đỡ lấy Hàn Lạc Tuyết.
Mái tóc xanh của Hàn Lạc Tuyết thuận theo cánh tay của Lý Nhất Điềm rũ xuống. Đây là lần đầu tiên nàng quan sát tướng mạo của thiếu nữ quán rượu khoảng cách gần như vậy. Diện mạo của Hàn Lạc Tuyết rất thanh tú, nhưng bên trong sự thanh tú lại là sự quật cường không dễ dàng phát hiện được.
Bởi vì thần lực trong cơ thể, hai thiếu nữ trước đó rất ít tiếp xúc với nhau lại không thể ẩn tàng sự căm thù lẫn nhau. Thành ra, trong cuộc chiến trước đó bọn họ thường hay châm chọc, khiêu khích lẫn nhau, nhưng bây giờ nhìn Hàn Lạc Tuyết đang hôn mê, Lý Nhất Điềm cảm thấy rung động, không cách nào tản đi.