Tâm Lâm Bắc Thần chìm xuống. Bạch Khâm Vân hiến tế mình, chết rồi?
Không thể nào, tuyệt đối không thể nào.
Hắn nhìn Tần chủ tế, hy vọng một cái lắc đầu, một câu trả lời phủ định.
Nhưng ánh mắt Tần chủ tế lại toát lên sự thương cảm và tiếc nuối.
Lâm Bắc Thần gầm nhẹ một tiếng, một cước đạp VỠ một nửa cơ thể Vệ Danh Thần. Máu tươi như lửa nhảy nhót. Vệ Danh Thần tiếp tục cười to: "Ha ha, phẫn nộ sao? Ngươi lại mất đi một người mà người yêu thương. Ha ha, cho dù đạt được đại đan thì như thế nào? Tất cả bằng hữu thân nhân của người đều chết hết. Người vẫn còn sống, vậy ngươi hãy tiếp nhận sự thống khổ vĩnh hằng đi"