Liễu Vô Ngôn cùng với đám người trưởng lão Khâu Thiên Cảnh năm người đã đến Phi Long Điện nghị sự từ ngày hôm qua, đến lúc này còn chưa trở về. Phi Long Điện nằm trên đỉnh Triều Thiên Phong, bây giờ Triều Thiên Phong đã bị chém đứt, truyền đến tin tức Thú nhân tộc đâm sau lưng minh hữu, đám người Liễu Vô Ngôn vẫn còn bị vây trong chiến trường, không biết sống chết. Theo lý mà nói, đích thật nên đi cứu viện. Nhưng cũng có người có ý kiến khác biệt. Lúc này, chung quanh Triều Thiên Phong đứt gãy, cũng không biết là cục diện gì, tùy tiện xông vào, chẳng những không cứu được người, chỉ sợ còn có thêm đệ tử tông môn bị chôn vùi.
Bạo loạn trình độ như thế khiến cho rất nhiều người cảm thấy sợ hãi.
Nhất là trên cao khung lúc này, hai vị cường giả cấp Lãnh chúa đang giao phong với nhau, bạo phát uy áp kinh khủng, mang theo sức mạnh hủy thiên diệt địa, khiến cho cường giả tứ giai cũng phải run lẩy bẩy như sâu kiến.
"Đừng giả vờ ngán ngẩn nữa"
Lâm Bắc Thần tiến đến bên tai Tiêu Bính Cam: "Em ruột, nơi này không nên ở lâu. Cuộc chiến cấp bậc như vậy, nếu trộn lẫn vào chính là chết. Cứ để lão già Liễu Vô Ngôn tự nghĩ biện pháp, chúng ta rời khỏi nơi này trước rồi hãy nói"