"Trước kia, vì sao ta lại nhìn không ra tên chó chết ngươi lại có tài năng thống quân như thế"
Lâm Bắc Thần nói.
Vương Trung cười hắc hắc, khom lưng nói: "Thiếu gia, ngài quên mất, năm đó lão gia là quân thần đế quốc Bắc Hải sao? Khi người còn chưa ra đời, lão nô ta đã từng đi theo lão gia đánh trận, mấy chục lần xuất sinh nhập tử, ở bên cạnh lão gia mưa dầm thấm đất, học được rất nhiều. Mặc dù lục chiến và tinh chiến có chỗ khác biệt nhưng binh pháp quân trận trong thiên hạ, trăm sông đổ về một biển. Bây giờ lão nô lại dính cơ trí của thiếu gia ngài, ngược lại có thể ứng phó được.
"Thôi đi, ngươi không cần phải giải thích nhiều như vậy, ta không thèm để ý đến những thứ đó đâu"
Lâm Bắc Thần nói: "Cẩu vật ngươi đấy, bây giờ đến tìm ta nhất định là có chuyện muốn nói. Muốn nói gì thì cứ nói thẳng ra đi?"