"Sao?"
Kỳ Giang thấy không có ai, sắc mặt trầm xuống, roi ngựa trong tay giơ lên, liên tục chỉ mấy lần: "Ngươi, ngươi, ngươi, còn có người... các ngươi biến ra đây cho ta"
Người bị điểm tên đều là những thiếu nữ mười bốn mười lăm tuổi dung mạo thanh tú. Không ai dám phản kháng, cuối cùng nơm nớp lo sợ bước qua.
Người nhà của họ thì nhận được một cân nước và mười cái bánh.
"Không, ta không đi, ta không đi"