Mặt mũi Lận Nhu tràn đầy đau khổ, nước mắt chảy xuống.
Hắn hối hận rồi.
Hắn hối hận bản thân không nên tham lam công lao của đám người tín đồ cuồng tín đoàn cống phẩm, hối hận không nên mượn cái chết của cha con Châu Hải Nhâm để rêu rao thổi phồng, muốn lợi dụng Lý Thiếu Phi để gia tăng uy nghiêm của bản thân, hối hận vì đã xem thường Lê Hoằng Nghị và xem nhẹ Lý Thiếu Phi...
Vốn dĩ hắn cứ cho rằng tất cả mọi người đều bị hắn khống chế trong lòng bàn tay. Đến cuối cùng, hắn phát hiện thằng hề chính là bản thân hắn.
Tiếng kêu rên thảm thiết từ đám người Hắc Ám Thu Cát Giả liên tục kêu lên.