Hắn ngả lưng xuống giường, an nhàn thiếp giấc.
Tỉnh dậy, hắn rửa mặt chải đầu xong xuôi, bước ra khỏi viện, ngước nhìn những cung điện ẩn hiện giữa tầng mây.
"Lại một ngày nhớ Sư tôn."
Trên đỉnh núi, mây cuồn cuộn rồi tan biến trong chớp mắt.
Trong mắt Tề Nguyên ánh lên vẻ kỳ dị: "Vậy nên... năm xưa Sư tôn cũng từng nhung nhớ ta chăng?"