Nửa ngày sau, trong rừng trúc.
Tạ Đan Nhiên nhìn kẻ đến, vẻ mặt không thể tin nổi.
"Vì sao? Vì sao lại thế?"
Hắn không hiểu, vì sao rõ ràng đã trả lời hoàn mỹ, ngụy trang kín kẽ đến vậy, mà Quận chúa vẫn phái người đến giết hắn? Nếu là trước kia, với thân phận của hắn, vốn chẳng hề sợ vị Quận chúa này.
Nhưng giờ đây, Khương Vân Khê cứu Tế Ninh phủ, muốn giết hắn, chẳng qua cũng chỉ là chút tùy hứng nhỏ nhoi của kẻ nắm quyền.