Chờ lúc hắn tỉnh lại, sắc trời đã sáng. Tủ đầu giường đặt một bát cháo hoa nóng hổi, mấy món ăn nhẹ, cạnh bàn đối diện giường, còn có một bộ quần áo sạch sẽ, xem kiểu dáng cùng kích cỡ, hẳn là của Khấu Bắc Nguyệt.
Lần này càng không biết nên ở chung với Tiểu Viên như thế nào, phải nhờ đạo sư cuộc đời giúp đỡ... Trương Nguyên Thanh yên lặng thở dài, ăn xong bữa sáng, vào phòng tắm tắm rửa một lần, thay quần áo của Khấu Bắc Nguyệt.
Khấu Bắc Nguyệt vừa mới trưởng thành, thân thể còn chưa phát triển hoàn toàn, thấp hơn hắn một cái đầu, quần còn tạm, áo ngắn tay không quá vừa người.
Trương Nguyên Thanh đi đến bên tủ đầu giường, gọi điện thoại cho quầy tiếp tân, nói:
“Tôi tỉnh rồi!”