Trương Nguyên Thanh nhét đồ ăn vặt vào trong túi cậu bé, “Anh đoán lung tung, lời hôm nay nói đừng nói cho bất cứ ai, nếu em làm được, về sau có thể tới nhà anh tùy tiện ăn đồ ăn vặt. Em về nhà trước đi, hộp cùng đĩa ăn xong anh sẽ trả.”
“Vâng!” Tào Siêu vui vẻ gật đầu, hấp tấp lao ra khỏi phòng ngủ.
Nhìn theo cậu bé rời khỏi, Trương Nguyên Thanh lại ăn hai viên Đường Bất Súy, Annie mới từ trong phòng tắm đi ra, trên người quấn khăn tắm, đầu quấn khăn trùm đầu, vài lọn tóc như vàng thả xuống, thể hiện ra phong vận thành thục cùng lười biếng.
Khăn tắm bao bọc bộ ngực nặng trịch, khe rãnh trắng như tuyết sâu không thấy đáy, vạt áo khăn tắm đến chỗ đùi, đôi chân đẹp vừa dài vừa thẳng, mượt mà cân xứng, trắng như sữa đông.
“A, Giáo Chủ ngài ăn gì, Annie có phần không?” Người đẹp tóc vàng vui vẻ ghé tới, một bộ tư thái bị đồ ăn ngon hấp dẫn, không rảnh thay quần áo.