Trương Nguyên Thanh trầm giọng nói:
“Liên Minh Phản Hắc Bạch có thể cung cấp phần tư liệu này, nói rõ cao tầng đối với vụ án giết người liên hoàn này từng có chú ý, bọn họ phân tích có phải hay không, hung thủ là Thần Dạ Du giai đoạn Siêu Phàm, cấp bậc không vượt qua cấp 3, giết người là vì luyện thi? Hoa kiều, rất rõ ràng thái độ của Thiên Phạt mặc kệ đối với phố người Hoa làm việc, cho nên chuyên môn săn giết đồng bào.
Nếu tôi có thể suy luận ra thời gian, khu phố hung thủ gây án lần tiếp theo, như vậy nhiệm vụ bắt hung thủ liền giao cho chúng ta, đúng hay không?”
Trong mắt Tào Thiến Tú hiện lên một tia kinh ngạc, sau đó gật đầu, lộ ra nét khen ngợi: “Anh quả nhiên là Thám Báo, phỏng đoán không sai chút nào.”
Tổ trưởng “Không Ngừng Vươn Lên” quả thật mang nhiệm vụ truy bắt hung thủ giao cho cô xử lý, dựa theo Liên Minh Phản Hắc Bạch phân tích, cấp bậc của hung thủ hẳn là cấp 2, như vậy một Lôi Pháp Sư cấp 2 đỉnh phong (Tào Thiến Tú) cùng một Thám Báo cấp 2, hoàn toàn có năng lực làm được. Xuất phát từ bảo thủ, nhiều nhất lại phái một vị Phong Pháp Sư cấp 2 áp trận phụ trợ.