Nơi này là phó bản, nhiệm vụ vĩ đại cứu vớt thế giới, mình sẽ không quản, nhiệm vụ của mình là sống sót năm ngày, ừm, trước giết sạch kẻ biến dị trên tàu, sau đó tu hành Thuần Dương Tẩy Thân Lục, đối kháng ma chủng ô nhiễm, sống qua ba ngày nói sau, thật sự không được, mình còn có thể nhảy xuống biển, rời xa...”
Lúc này, Hồng Y Giáo Chủ bỗng nâng ánh mắt lên, nhìn về phía trần nhà, trầm giọng nói “Ai ở bên trên!”
Trong đôi mắt màu xám nhạt kia của hắn bắn ra hai tia chớp to bằng đầu ngón tay, vừa vặn trúng bà lão. Linh phó hủy diệt ở trong lôi điện, linh thể Trương Nguyên Thanh trở về thân thể, linh hồn như bị xé rách, đau tới mức khuôn mặt run rẩy.
Hắn hít sâu một hơi, bình ổn thương thế của linh hồn, đeo Bao Tay Tật Phong Giả, búng ngón tay ‘Bốp’, hắn hóa thành ánh sao tiêu tán.
Ngay sau đó, đáy khoang thuyền đặt ma chủng dâng lên ánh sao lấp lánh, Trương Nguyên Thanh xuất hiện ở trước mắt ba kẻ biến dị.