Trương Nguyên Thanh nghĩ một chút, đồng ý yêu cầu của Nữ Vương, lập tức mang “Mắt Kính Người Quan Sát”, “Lưỡi Dao Khát Máu”, “Vòng Cổ May Mắn”, vòng tay “Thú Ngữ Giả”, “Hộp Thôi Miên”, “Đại Sư Kiếm Thuật”, “Da Người Hoàn Mỹ” lấy ra, bày ở trên bàn trà.
“Những đạo cụ này là mọi người có thể xin sử dụng bất cứ lúc nào, ngoài ra, tôi nơi này còn có bốn năm món đạo cụ phẩm chất Thánh Giả, công năng đặc thù, ở thời kỳ đặc thù, cũng có thể xin sử dụng.”
Tạ Linh Hi cùng Nữ Vương đã sốt ruột không chờ nổi nắm lên đạo cụ, lần lượt xem xét thuộc tính vật phẩm.
“Đều là đạo cụ cực phẩm!”
“Oa, Nguyên Thủy ca ca thật giàu có, tuổi còn trẻ đã có nhiều đạo cụ cực phẩm như vậy. Cái này còn chưa bao gồm cái áo choàng kia của anh, phần thưởng quán quân đấu lôi đài, còn có phần thưởng vượt qua phó bản giết chóc.”