Vì tăng mạnh sức thuyết phục, hắn nhắc lại chuyện xưa: “Khấu Bắc Nguyệt chính là ví dụ tốt nhất.”
Tiểu Viên cũng nhìn về phía chú Trương trên giường.
Nào ngờ, ông lão mặt đầy kinh hãi giọng khàn khàn hơn nữa vội vàng, nói: “Tiểu Viên, đừng để cậu ta dẫn chú đi, chú sẽ trả giá cho mọi thứ chú làm, nhưng cháu đừng để cậu ta dẫn chú đi. Nhiều năm như vậy, đây là thỉnh cầu duy nhất của chú.”
Nghe được lão nhân nói, gân xanh trên trán Trương Nguyên Thanh giật một cái, chuyện hắn lo lắng nhất vẫn đã xảy ra.
Thái độ của chú Trương không khác gì nhận tội, cũng ý nghĩa hắn phải làm ra lựa chọn ở trên công vụ cùng quan hệ tư nhân.