“Đệch, dọa chết lão nương rồi.” Tiếng Tự Do Chi Ưng vang lên ở bên tai mọi người.
Sau đó là tiếng Anh Gà Đỏ: “Khó trách âm khí nặng như vậy, tay chân cũng cứng ngắc, thì ra nhiều Âm Thi như vậy, thật muốn một mồi lửa đốt sạch chúng nó, nhưng ở đáy biển, tôi căn bản không dùng sức được.”
“Năng lực tác chiến dưới nước của Anh Gà Đỏ, thậm chí không bằng Âm Thi của Nguyên Thủy Thiên Tôn.” Tiếng Vân Mộng chợt vang lên.
Anh Gà Đỏ vẻ mặt chấn động quay đầu nhìn về phía cô gái nhỏ Thanh Hòa tộc, không ngờ cô gái nhỏ mặt mày thanh tú này, trong lòng thế mà lại là nhìn hắn như vậy.
Vẻ mặt Vân Mộng nhất thời có chút xấu hổ.