Trương Nguyên Thanh ra vẻ trầm ngâm, gật đầu nói: “Có đạo lý, cho nên thần ở đâu? Trong linh cảnh sao?”
Catherine lắc đầu: “Không có ai biết thần ở nơi nào, thánh điện thần ở, không phải thứ người phàm có thể thăm dò.”
“Cho nên là thần cho các người gợi ý, bảo các người tiêu diệt giáo đình? Thần nếu không gì không làm được, lại nào cần mượn tay các người? Thần nếu đã sáng tạo linh cảnh, linh cảnh hành giả toàn thế giới đều là đồ chơi trong tay kẻ đó, cần gì phải tiêu diệt giáo đình.” Trương Nguyên Thanh cố gắng nói vu vơ.
“Bởi vì thần không thể buông xuống nhân gian, cho nên muốn để con chiên hành tẩu ở nhân gian thay ngài trừng phạt dị đoan.” Catherine ngẩng đầu lên, lộ ra vẻ mặt cuồng nhiệt cùng sùng bái, giống như đang tự hào vì thân phận “con chiên” của mình.
Thần không thể buông xuống nhân gian? Trương Nguyên Thanh đạt được hai tình báo tương đối quan trọng, một, trong linh cảnh tồn tại sinh linh cấp bậc quản lý viên, cũng chính là thần trong mồm Catherine.