Winnie tiếp tục nói: “Đương nhiên, mới đầu tôi còn chưa hoài nghi ông, thẳng tới lúc ông đề xuất dùng Mắt Trời, tôi mới ý thức được ông không bình thường, vì thế tương kế tựu kế, tự nguyện tiếp nhận trả giá Mắt Trời, chủ động yêu cầu ông bảo hộ tôi, thử xem ông rốt cuộc có phải gián điệp hay không, xem ra tôi đã đoán đúng.”
“Các người đoán đúng lại thế nào, dùng tính mạng đi nghiệm chứng, không cảm thấy quá ngu xuẩn sao?” Channing nheo mắt: “Chẳng lẽ nói, cô cảm thấy mình có khả năng giết ngược tôi sao?”
“Biết tôi tại sao muốn ở chỗ này nghỉ ngơi, mà không phải lập tức rời đi không?” Winnie nhìn cửa mật thất, nhếch môi: “Lúc Sean ra ngoài, chưa khóa cửa.”
Lúc dứt lời, một bóng người mặc áo khoác lông chồn đẩy cửa sắt ra, cắm trường kiếm chữ Thập trên mặt đất, cất cao giọng nói:
“Quy tắc chiến đấu trong phòng: Không cho phép sử dụng lôi điện!”