Phong thư này lộ ra rất nhiều tin tức có giá trị.
“Tôi mặt ngoài là bác sĩ gia đình, thật ra là thợ săn tiền thưởng âm thầm tìm sói...” Địch Thái trầm ngâm vài giây, mắt sáng rực lên: “Tôi hiểu rồi! Ăn mất nội tạng chủ nhân cổ bảo không phải Bigfoot Hỏa Sư, là người sói trốn ở trong lâu đài. Tôi từng kiểm tra giường chủ nhân cổ bảo, khó trách cô ấy không có dấu vết bị xâm phạm, bởi vì giết cô ấy không phải Bigfoot, mà là người sói.”
Mạch suy nghĩ của hắn càng ngày lúc càng rõ ràng: “Đêm đó chủ nhân cổ bảo tử vong là đêm trăng tròn, người sói nhằm vào cô ấy, cũng ở đêm đó, Đổng pháp sư mơ ước cấm kỵ của gia tộc Lance cũng nhằm vào cô ấy. Đổng pháp sư trước dùng bút băng đâm chết chủ nhân cổ bảo, mùi máu tươi dẫn tới người sói, người sói ăn mất nội tạng của cô ấy...”
“Vậy tôi vì sao phải đâm cô ấy một kiếm chứ, không có đạo lý nha... Ngộ thương? Tôi ở buổi tối hôm đó giao đấu với người sói, trong chiến đấu ngộ thương chủ nhân cổ bảo?”
“Không đúng không đúng, hiện trường tử vong không có dấu vết chiến đấu, lúc người sói cắn nuốt nội tạng cô ấy, là an tâm hưởng dụng bữa tối.”