Sau khi dùng xong bữa trưa, Trương Nguyên Thanh lấy một gian phòng một người, ngủ trưa hai tiếng, sau đó tinh thần phấn chấn rời giường. Em gái tai thỏ đưa tới cả bộ đồ chưa bóc tem, bao gồm áo rộng, quần thể thao, giày chạy, tất cùng với một hộp quần lót tựa như rất đắt tiền.
“Ngài có thể tắm rửa, đợi lát nữa chính là thời gian trà chiều.”
Em gái tai thỏ cao gầy mỉm cười, tận tình triển lãm sức quyến rũ của ngự tỷ, dịu dàng nói: “Nguyên Thủy tiên sinh cũng có thể đưa ra thực đơn, nhà bếp sẽ chuyên môn chuẩn bị cho ngài, đồ Trung đồ Tây đều có thể.”
Sinh hoạt của Phó Thanh Dương thật sự là xa hoa lãng phí làm người ta giận sôi mà, đưa ra thực đơn sao, cá muối cực phẩm hai mươi năm thế nào... Trương Nguyên Thanh cười nói:
“Đồ ăn thế nào cũng được, đồ uống tôi chỉ cần Coca lạnh!”