“Các anh là ai?”
Một cô gái trưởng thành ở gần cửa, to gan, quát lớn: “Dám xông vào hồ rượu rừng thịt của chủ nhân, là tội chết!”
Đều còn sống? Trương Nguyên Thanh âm thầm phun ra một hơi, sau đó chú ý tới lời nói khác thường của cô gái, nhíu mày nói: “Chủ nhân? Cô còn nhớ mình là ai không?”
Cô gái thành thục quyến rũ lập tức ngẩng đầu lên, vẻ mặt đầy kiêu ngạo nói:
“Tôi tên Từ Kiều, là nô lệ của chủ nhân, nơi này là chỗ chúng ta hầu hạ chủ nhân, các anh tự tiện xông vào, muốn chết sao?”