- Tang tiểu thư nén bi thương.
Tổ An cũng thở dài một hơi, tuy có chút ân oán với Tang Thiên, nhưng người chết như đèn tắt, đều trôi qua rồi.
- Cám ơn.
Tang Thiến cũng không có hứng thú gì.
Tổ An bỗng nhiên nhớ tới một chuyện, từ trong Lưu Ly Bảo Châu lấy ra thi cốt của Văn đạo nhân: