Vân Vũ Tình nhẹ nhàng kéo sợi tơ bên hông, y phục bên ngoài từ từ rơi xuống đất, một thân thể hoàn mỹ thoáng chốc chiếm cứ lấy nội tâm của Tổ An, da thịt của nàng trắng nõn như tuyết, bụng dưới bóng loáng bằng phẳng, cái mông đẹp đầy đặn rất tròn, độ cong vễnh lên theo tư thế hơi khom, cặp đùi thon dài, làm cho nam nhân nhìn thấy sẽ điên cuồng!
Ở dưới hơi nước lờ mờ bao phủ, hình dáng của Vân Vũ Tình sáng bóng động lòng người, trước ngực nàng mang theo một cái yếm màu trắng, bao bọc che giấu đôi nhũ hoa đầy đặn ở bên trong, dưới hạ thân cũng là quần lót màu trắng…
Không lâu sau, cái yếm trên người Vân Vũ Tình đã bị nàng cởi xuống để ở trên tấm bình phong, vầng trán hơi lắc, mái tóc dài không gió bay lượn, hai tay vòng sau gáy bới mái tóc lên, phỏng chừng là để tránh thấm ướt khi bước vào bồn tắm.
Tổ An chỉ cảm thấy trước mắt một mảnh trắng bóng, hai bầu nhũ hoa cực kỳ no đủ và ngạo nghễ dựng đứng, trên đỉnh núi tuyết, hai nụ hoa phấn hồng lay động đong đưa hấp dẫn lấy ánh mắt, thậm chí hắn cảm nhận đầu mình có chút mê muội, thân thể tràn đầy dục vọng nguyên thủy, hơn nữa ẩn ẩn muốn bộc phát!
- Sao lại có cảm giác lớn lớn lần trước thế nhỉ?