Đát Kỷ như không nghe thấy, y nguyên ngồi chồm hỗm ở trước mặt Tổ An, dùng ánh mắt điềm đạm đáng yêu nhìn hắn.
Mị Ly cười như không cười nhìn Tổ An:
- Ngươi còn định để nàng bảo trì cái tư thế này tới khi nào? Có muốn ta tránh một chút thuận tiện các ngươi hành sự không.
Tổ An đỏ mặt, vội vàng tập trung ý chí nhét từng viên Tụ Nguyên Đan vào trong miệng Đát Kỷ, nhưng không biết nàng là vô tình hay cố ý, thời điểm nuốt đan dược, chiếc lưỡi thơm tho tựa hồ đụng ngón tay của hắn một chút.
Tổ An chỉ cảm thấy huyết dịch cả người như sôi trào, có điều hắn dù sao cũng trải qua nhiều mưa gió, rất nhanh trấn định lại, lấy ra bốn miếng long lân sớm đã chuẩn bị tốt: