Nơi này dù sao cũng là chỗ đặt thi thể của Tề Vương Trắc phi, hơn nữa còn dùng trận pháp hàn băng, để dung nhan không khác lúc còn sống, cho nên bọn họ không tiện canh giữ ở bên cạnh, thích hợp nhất vẫn là những thị nữ này.
Thu Nguyệt nhìn quan tài ở giữa linh đường, sắc mặt hơi trắng bệch:
- Hàn tiên sinh, hôm nay là tròn bảy ngày, thời điểm quỷ hồn về nhà, không thể để nàng nhìn thấy người quen lúc còn sống, bằng không sẽ lưu luyến nhân gian không nỡ yên nghỉ rời đi.
Hàn Phượng Thu nhíu mày:
- Đều là lời nói vô căn cứ, không nên tin những thứ kia, nhiều người như vậy ở cùng ngươi, bên ngoài còn có thị vệ tuần tra, ngươi sợ cái gì?