Còn tiếng đàn kia, hắn thật không dám khen, kiếp trước các loại âm nhạc quốc nội, phương Tây, Nhật Bản, nhiều kinh điển như vậy sớm đã đề cao ánh mắt, chỉ có cổ cầm tấu lên quá nhạt nhẽo, rất khó động được hắn.
Hắn tới nơi này mục đích là vì tìm biện pháp bôi xấu Ngọc Nam, nhưng trước mắt còn không nghĩ ra biện pháp gì.
Lúc này trong lầu hai, một bóng hình xinh đẹp đứng ở bên cửa sổ quan sát tình huống, nhìn từng người như si như cuồng, môi đỏ của nàng nổi lên ý cười mỉa mai:
- A, nam nhân!
Có điều nàng rất nhanh thấy được Tổ An khác thường, nam nhân khác trông mong nhìn, chỉ có hắn vững vàng ngồi đó nhàn nhã uống rượu, biểu lộ tựa hồ còn ghét bỏ tiếng đàn nhàm chán?