Hắn quyết định nhân cơ hội này thay Ngọc Nam ra một hơi, thuận tiện tìm mặt mũi về.
Hắn lớn tiếng nói:
- Vừa rồi Ngọc công tử nói, bài thơ này của ngươi rất có thể là từ chỗ người khác trong lúc vô tình lấy được, người ta trước khi chết viết xong cũng khó nói.
Nghe hắn mở miệng, Ngọc Nam mắng to ngu xuẩn, bị người sử dụng như vũ khí còn không biết.
Bất quá bây giờ ánh mắt mọi người đều trông về bên này, ở trong lòng bọn họ, lời nói của Y Chí Bính khẳng định đại biểu ý tứ của mình, nếu như lúc này hắn phủ định, khí thế sẽ yếu ba phần, đừng nói tối nay truy cầu Nam Huân bất lợi, hắn đường đường công tử Ngọc gia, cũng gánh không nổi mặt mũi này, đành phải kiên trì ngầm thừa nhận.