Tần Quang Viễn càng nói càng hưng phấn, Tổ An lợi hại, hắn cũng là Bá Nhạc, là hắn ý thức được bài thơ này có thể làm hành khúc, cho nên khen Tổ An cũng chính là gián tiếp khen mình.
Quả nhiên, không ít người cũng nghĩ đến điểm này, ào ào tán thưởng hắn tuệ nhãn biết anh tài.
Mới đầu Sở Ấu Chiêu nghe Tổ An ngủ lại chỗ hoa khôi còn có một loại cảm giác bị lừa gạt, chẳng qua hiện nay nghe hắn vì gia gia làm một bài từ, trợ giúp gia gia Bắc phạt, một bụng oán khí đã sớm tan thành mây khói.
Nghĩ thầm tỷ phu đi thanh lâu quả nhiên không phải vì nữ sắc, ta đã nói rồi, người như tỷ phu làm sao có thể thấp kém như vậy.
Bỗng nhiên nàng nghĩ đến tỷ phu rõ ràng không được người Tần gia chào đón, vẫn còn làm như vậy, chẳng lẽ là vì ta... tỷ tỷ ta?