Thời điểm hắn đang không biết kết thúc như thế nào, sau lưng truyền đến thanh âm ra vẻ bình tĩnh của Tang Thiến:
- Được rồi, ngươi có thể quay đầu.
Tổ An xoay người, phát hiện đối phương đã mặc y phục, vẫn đáng yêu động lòng người trước sau như một, chỉ bất quá sợi tóc lộn xộn, trên mặt lưu lại một tia dư vị sau cuồng phong mưa rào, càng có vẻ quyến rũ mê người.
- Hôm nay phát sinh sự tình chỉ là ngoài ý muốn, trời biết đất biết ngươi biết ta biết, sau khi ra cánh cửa này, ai cũng không được nhắc lại, biết chưa?
Tang Thiến không dám tiếp xúc ánh mắt của đối phương, cúi đầu bình tĩnh nói.