Sở Ấu Chiêu thở phì phì, nghĩ thầm tỷ phu thật làm cho người không bớt lo.
Trước đó nhận thư của nhị tỷ, lúc đó nàng còn xem thường, nghĩ thầm loại sự tình đơn giản này còn cần nàng tới nhắc nhở? Nhưng hôm nay nhìn thấy bên người Tổ An các loại oanh oanh yến yến, nàng bỗng nhiên ý thức được nhiệm vụ này cực kỳ gian khổ.
Lúc này Trịnh Đán cười híp mắt nhìn nàng:
- Ấu Chiêu, chúng ta cùng là người Minh Nguyệt Thành, ta và tỷ tỷ ngươi còn có tình đồng môn, từ trình độ nào đó cũng có thể coi là tỷ tỷ ngươi, sao cảm giác ngươi không chào đón ta thế?
Con ngươi của Sở Ấu Chiêu xoay tròn, đột nhiên nảy ra ý hay: