Bất quá lập tức phủ định, đối phương trẻ tuổi như vậy, tu vi có thể cao đi nơi nào, hơn phân nửa là vì vừa rồi công tử đứng quá gần, mình lại không phòng bị đối phương sẽ đột nhiên xuất thủ, mới bị hắn đánh lén.
Nghe Tôn Kế gào thét, hắn rốt cục lấy lại tinh thần, mũi chân điểm một cái, cả người giống như Đại Bằng giương cánh trực tiếp bổ nhào về phía gian phòng của Tổ An.
Tổ An hơi nheo mắt, thầm nghĩ người ở đây thật sự là ếch ngồi đáy giếng, ỷ vào một chút tu vi thì muốn làm gì thì làm sao.
Hôm nay đừng nói công tử nhà họ Tôn, coi như cha hắn đến, thậm chí Yến Vương đến, nhìn thấy hắn cũng phải khách khí, bọn họ còn to hơn Tề Vương sao?
Đang muốn xuất thủ, bỗng nhiên một bóng người lướt lên, trực tiếp cùng Dương Long đối một chưởng, sau đó bàn tay đẩy về phía trước, Dương Long liền bay trở về bên người Tôn Kế, một bóng người khác thì đứng yên ở trên ban công, phụ cận gian phòng của Tổ An.