Tổ An biến sắc, tu vi của gia hỏa này thật cao, giống như đã đến gần Đại Tông Sư vô hạn.
Giản Duyên Hữu cười một trận, ánh mắt lần nữa trở lại trên người Ngọc Yên La, cắn răng nghiến lợi nói:
- Ngươi cho rằng ta là ngu ngốc, vừa rồi trúng xuân dược như thế, cùng nam nhân khác trốn ở dưới nước lâu như vậy, ngươi nói cái gì cũng không làm?
Giản Thái Định cũng lấy lại tinh thần, mới phản ứng được, nữ thần của mình đã bị tên cầm thú kia chà đạp.
Miệng hắn khẽ run, có chút không dám nhìn Ngọc Yên La, sợ thấy được bộ dáng tàn hoa bại liễu của nàng.