Nắm tay nhỏ mềm mại của nàng, Tổ An cảm thấy tâm tình bình tĩnh, hoàn cảnh hắc ám xung quanh tựa hồ cũng biến thành năm màu rực rỡ.
Ngọc Yên La dù sao cũng là nữ nhân thành thục, trải qua bối rối lúc đầu, cũng thoải mái cười một tiếng, chủ động cùng hắn mười ngón đan xen, sau đó thân thể bất tri bất giác dựa vào đối phương, hai người giống như đôi tình nhân đi sâu vào trong.
Hầm mỏ vốn âm u yên tĩnh, hiện tại biến thành ấm áp kiều diễm, ngược lại hi vọng con đường này sẽ không kết thúc nhanh như vậy.
Đáng tiếc thời gian vui vẻ trôi qua rất nhanh, bỗng nhiên Ngọc Yên La dừng lại:
- A?