Nàng gấp đến độ xoay quanh, cho rằng mình trúng độc.
Dọa đến vội vàng chỉ miệng mình ra hiệu, muốn người khác cứu nàng.
Mọi người giả bộ như xem không hiểu, coi như cho nàng một bài học.
Nàng gấp đến khóc lên, đành phải nước mắt rưng rưng lôi kéo Tác Luân quận chúa, muốn nàng nể tình cùng là Yêu tộc cứu mình.
Tác Luân quận chúa thầm mắng một tiếng ngu xuẩn, mặt ngoài thì tùy ý ứng phó.