Tuyết Nhi thấy thế câm như hến, không còn dám mở miệng, miễn cho dẫn lửa thiêu thân.
Kỷ Đăng Đồ trốn ở trong đám người lắc đầu, nghĩ thầm cái miệng của tiểu gia hỏa kia thật độc, vậy mà để họ Viên ở thời khắc mấu chốt như vậy cũng không nhịn được trả lời, bất quá lúc trước hắn thi triển thân pháp, vì sao nhìn luôn cảm thấy quen như vậy nhỉ, chẳng lẽ trước đó ta gặp qua ở đâu?
Nhưng vì sao luôn nghĩ không ra, có phải gần nhất ban đêm xem truyện tranh quá nhiều, dẫn đến trí nhớ hạ xuống không, ân, về sau phải tiết chế một chút, mặt khác trở về nấu chút thuốc bổ uống.
Khả năng giữa sân chỉ có Bùi Miên Mạn là không ngoài ý thấy Tổ An thắng nhất, nàng nhàn nhã nửa tựa ở trên ghế, đường cong ngạo nhân dẫn tới nam nhân ở phụ cận liên tiếp ghé mắt, nàng lại không thèm để ý, trong cặp mắt đào hoa đầy ý cười:
- Người bản tiểu thư cũng giết không được, muốn thắng Viên Văn Đống lại có gì khó.