Thành Thủ Bình nhìn thoáng qua liền đỏ mặt cúi đầu, trái tim phanh phanh nhảy mạnh, thật là một yêu tinh, một ánh mắt cũng làm người ta chịu không được, cô gia thật là nhân trung long phượng, lại có thể trấn định tự nhiên nói chuyện phiếm với nàng.
- Vậy lúc nào mới tính là đủ?
Tổ An cười truy vấn.
- Đến lúc đó tự nhiên sẽ biết.
Thấy Sở Sơ Nhan đi về phía này, Bùi Miên Mạn hiển nhiên cũng không còn tâm tư đùa tiếp.