Vừa dứt lời, hắn đã xuất hiện ở bên người Kim Ô Thái Tử, tay cầm Xuyên Sơn Trảo đập tới, nhìn ra được tu vi của hắn cực cao, móng vuốt nổi lên tia sáng màu vàng, đó là ở dưới tốc độ cực cao, làm nguyên lực và không khí ma sát sinh ra.
Lúc này trên người Kim Ô Thái Tử lóe lên màn sáng, cứ thế ngăn lại một kích này, ngay sau đó ánh mắt pho tượng Yêu Tổ sáng mấy phần, màn sáng bên người Kim Ô Thái Tử cũng sáng theo, Ngô Lương như bị sét đánh, phun ra một ngụm máu tươi, nặng nề té lăn trên đất, nửa ngày không thể đứng lên, hiển nhiên đã bị thương nặng.
Tổ An vốn nghi hoặc, hoài nghi mục đích của Ngô Lương, nhưng thấy tình hình này cũng minh bạch, nếu để Kim Ô Thái Tử hoàn thành thí luyện, bọn họ một cái cũng đừng nghĩ sống, sau đó không lo được nhiều như vậy, lao về phía Kim Ô Thái Tử.
Dù sao Kim Ô Thái Tử có thù với hắn, hơn nữa trong kế hoạch lúc đầu, ngăn cản Kim Ô Thái Tử hoàn thành thí luyện cũng là mục tiêu.
Hắn trực tiếp lấy ra Dao Găm Có Độc, vận chuyển toàn bộ kình lực đâm qua.