- Ta không biết, ta chỉ biết không muốn để cho ngươi rời đi.
Tổ An ôm nàng thật chặt, hắn cảm thấy trong đầu bây giờ loạn thành một bầy, trong thân thể khuấy động đến rối tinh rối mù.
- Mau buông ta ra, còn như vậy ta sẽ... Ô ô...
Vân Gian Nguyệt vừa thẹn lại giận, đang định phát tác, bỗng nhiên miệng bị ngăn chặn, đôi mắt nàng nhất thời trợn lớn.
Trong óc nàng ầm vang một tiếng!