- Đằng nhi…
Tổ An ôn nhu nói, bàn tay lại thăm dò vào hông nàng, theo quần lót trượt xuống. Bàn tay của Tổ An rất dễ dàng sờ đến âm hộ nhỏ nhắn kia, chậm rãi ra vào, khiến cho chỗ đó càng thêm lầy lội, ẩm ướt.
Cảnh Đằng giật mình, toàn thân mềm nhũn, rốt cuộc chống đỡ không nổi ôm chặt lấy hắn.
Cảnh Đằng trầm thấp rên rỉ một tiếng, ngẩng đầu yêu mị nhìn Tổ An, trong mắt phượng lại thâm tình vạn sợi, nhẹ giọng thở gấp:
- Tổ đại ca... ta... thật khó chịu, ngươi...